Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Lao xao kỷ niệm truyện ngắn hay nhất mới sưu tầm

03:17

Mời các bạn cùng đọc những truyện ngắn hay nhất hot nhât 






Lan dắt xe vào sân xóm trọ,cuối buổi chiều mà chưa ai về,người đi học,người đi làm.Chị Thu đứng ở cửa nhìn :
- Mặt sao bí rì thế ?
Lan dựng xe vào góc tường :
- Hôm nay em làm vỡ hai cái đĩa,bị trừ hết công một ngày chị à?
Rơm rớm nước mắt,cô bé ấm ức :
- Mà lỗi có phải tại em đâu,lão khách ngáng chân trêu em mới ngã.
Thu lo lắng :
- Em ngã sao? Có đau ở đâu không?
- Không chị ạ.Biết thế ở nhà ôn môn Vĩ mô,nghĩ một buổi,đi làm không công,mất buổi học bài...
Thu thở dài không nói gì.Nhà nghèo,hai chị em đều đỗ đại học,lên trọ học mỗi tháng bố mẹ cho cả hai chị em có triệu rưỡi,chi tiêu dè sẻn lắm,cả hai chị em đều đi làm thêm để lấy tiền đóng học phí.Lan đi làm cho một quán bia,xinh xắn,trông lại bụ bẫm như học sinh cấp hai nên hay bị trêu lắm.Nhiều hôm đêm nằm hai chị em không ai bảo ai cứ bật khóc.Cả ngày đi học đi làm mệt,tối về đến xóm trọ nơi ngõ sâu hun hút ẩm thấp là hai chị em không học bài cũng lăn ra ngủ,không nói chuyện hay chơi với ai trong xóm...

Chiều nay về sớm,Lan ra sân chung giặt đồ,phòng bên có tên mới chuyển đến,có cái bu gà to đùng úp ngay cửa.Hắn mở nhạc to lắm,bài gì nghe cũng lạ mà Lan không biết.Cái đầu tóc ngắn thò ra :
- Chăm thế? Giặt hộ tớ cái quần với.
- Vô duyên,ai quen mà nhờ.
- Có duyên đâu mà vô,hì,nhờ rồi khắc quen.
Chị Thu đi ra lườm lườm :
- Trêu gì em chị đấy?
Cái đầu thụt vào nói vọng ra :
- Chưa chắc hơn tuổi đâu mà chị nhé.
- Ma mới bắt nạt mà cũ lạ nhỉ? Khéo chị cho cười mà viêm họng đấy?
- Không hiểu?
- Gẫy hết răng cười gió lùa mùa lạnh không viêm họng là gì hả em?
Lan cười ngất,chị Thu vẫn hay tếu thế,tên kia bí thế im thin thít...Xóm trọ đông dần,người làm,người đi học về...Chiều xuống muộn,hoàng hôn bảng lảng nắng,chớm đông,lành lạnh,tiếng ồn ào nói cười,mùi thức ăn nấu nướng,chộn rộn cả khu trọ,ai cũng tất bật trừ ma mới.Hắn ôm con gà của hắn ra lau như các cụ già đang lau cái xe đạp mới mua cái thời năm tám mươi.Cả khu trọ ai cũng nhìn,hắn như không biết,thản nhiên ngồi...Lát sau hắn vào nhà,tiếng ghita trầm lắng lan đi trong sương chiều lạnh buông xuống,Lan lắng tai nghe,bỗng chạnh lòng nhớ đến tiếng nhạc nơi quán mình phục vụ,ngơ ngác buồn...
Đêm lạnh dần,khu trọ im ắng...Lan học bài,sắp thi rồi,mệt cũng cố thức.Hơi mỏi người,Lan bước ra sân,vặn vẹo mấy cái rồi ngước lên trời.Gió se lạnh,không một bóng trăng sao...
- Ngắm gì mà kỹ thế?
- Giật cả mình...Thức khuya thế?
- Cũng học bài mà.
- Trường nào?
- Mỏ...
- Còn bạn?
- Tài chính...
- Ừ...hàng xóm...
- Đang hàng xóm đây gì.
- Mà nhìn gì lên trời tối thui thế?
- Chả nhìn gì...
Giọng hắn chợt nhỏ lại :
- Ngày bé bọn tớ cũng hay ra bờ đê nằm ngắm trăng.
Lan không nói gì,tuổi thơ Lan vất vả lắm,đêm về Lan hay ở nhà đan đồ mây tre phụ mẹ,chẳng được đi đâu.Tự nhiên Lan buột miệng :
- Sao cậu phải lau con gà thế?
- Gà chọi để đá mà,phun nước chè,chiều lau qua cho nó.
- Để làm gì?
- Cho đánh nhau,thắng có tiền...
- Độc ác,cờ bạc...
Lan buông một câu rồi đi vào,hắn ngơ ngác đứng đó trong đêm...
...Sáng ra gặp nhau đầu ngõ,Lan quên mấy thứ quay về,hắn đi ra,không chào...Lan nghĩ thầm "Chắc dỗi mình vì câu nói tối qua đây".Mặc kệ,Lan ngẩng cao đầu bước qua.
Tối muộn chị Thu mới về.Chị đi làm chỗ mới,ca chiều kết thúc muộn.Cơm dọn sẵn,đạm bạc,đậu sốt và vài con cá mắm,Lan ngồi chờ,gõ đũa lanh canh.Chị Thu rửa mặt ngồi xuống mâm,không ăn,không nói.Lan khẽ hỏi :
- Sao vậy chị?
- Sao mình đen qúa vậy em? Mất hàng,chị đền mất mấy trăm...đi làm không công cả tháng...
Căn phòng yên ắng,sụt sịt tiếng khóc,hai chị em cùng khóc,mâm cơm nguội lạnh,ngoài khung cửa sổ,cơn gió mùa đông Bắc đầu tiên thổi qua,lạnh co người...
Trưa thứ Bảy,cả xóm tụ tập đi đá bóng,hắn cũng xỏ giầy như ai,đến lúc gần đi thì có đứa bạn ở đâu chạy đến :
- Đem gà ra bờ sông đá cỏ,có trạng.
Hắn bỏ đá bóng ôm gà đi,thản nhiên như không có chút đam mê thể thao.Chiều,cả xóm liên hoan vì đá bóng thắng,hắn về,cười toe toét,con gà đẫm máu ở đầu,người nát như cái tã rách.Hắn lấy nước nóng chườm gà xong móc ở túi ra một nắm tiền đóng qũy liên hoan :
- Hôm nay em thắng gà,chị cho em đóng hơn tý chia vui.
Chị Thu cầm qũy,cười cười :
- Đang định "chê" nhiều,lần sau phát huy nhé.
Hắn cười không nói gì.Buổi liên hoan thật vui,hắn đàn và hát hay ghê.Lần đầu tiên thấy xóm trọ đoàn kết thế.
Mấy hôm sau thì Lan thấy phòng hắn có thêm một người nữa,tên này mặt lạnh,người gầy gầy,hai đứa hợp nhau thấy gà là mắt sáng lên.Trưa nào đi học về Lan cũng thấy hai gã hí hoáy với gà,thấy ghét ghét,con trai gì mà học hành không thấy,gà qué suốt ngày...
Trước cửa phòng Lan có miếng đất con con chưa láng xi,hắn hay đưa gà ra đó.Lan biết hắn tên Lam còn tên cao cao gầy gầy tên Hùng thì phải.Trưa nay hai gã phun phì phì nước chè cho con gà xong ra ngồi góc sát cửa sổ phòng Lan ngắm gà thì thầm tán gẫu :
.......
- Mày có thấy con mái kia không?
Lan đang ngồi trên bàn học hé mắt nhìn ra,"chả thấy con gà mái nào cả? Có mỗi cái Hà đang phơi quần áo". Tiếng Hùng thì thào :
- Có thấy,đập vào mắt còn gì...Phao câu to vật...Ra con khỏi nghĩ,bền vô đối.
Tên Lam hào hứng :
- Kiềng vai kia là chưa được om bóp rồi.Giá là mái nhạn tao thích hơn,đằng này lại Bịp cháy.
- "Da em nâu tươi mầu suy nghĩ mà".Mặt mỏ đẹp đấy chứ,tao thích mỏ em mái này,đuổi mỏ sướng phải biết.
- Mày lúc nào cũng đuổi mỏ mà có đá đâu,vào díu ăn cái cáo phao câu kêu quang quác.
Hai gã cũng cười thích chí...Tên Hùng cố cãi :
- Mày cứ chê anh đi,anh ăn độ rồi còn mày vẫn đang vần,khéo mà vỡ...
- Suỵt....khẽ thôi...Phòng này có hai mái dữ lắm.
- Ừ...mặt trông đúng mái chiến...
Lan cau mày,lúc hiểu lúc không,lúc lờ mờ,túm lại đúng là hai tên dâm tặc...Ờ...mà có khi mình không hiểu về gà thì sao?Lan nhăn nhó..."Ghét thế không biết"...
Bên ngoài buổi trưa đã yên ắng dần,nắng nhạt đi và gió lạnh se se.Lan thay quần áo,khoác túi đi làm...
Chiều về muộn,Lan nhìn thấy có người lạ đứng trước sân,vừa quay xe vừa nói :
- Anh trả thêm lần cuối năm triệu,các chú suy nghĩ đi.Bán alo anh,nói thật lòng anh kết nó qúa rồi.
Lam và Hùng đứng trước cửa phòng,cả hai đứa lắc đầu quầy quậy :
- Không bán anh ạ.
Khói xe vừa tan đi mấy anh chị cùng khu trọ xúm vào thì thào :
- Con gà năm triệu mà không bán,H5N1 là toi mất cái máy tính ngon.
Lan dắt xe về phòng,mười tháng đi làm của mình mà gã chả động lòng.Trông qua cũng chả khá giả gì..."Sỹ diện hão...".
Đêm khá khuya chị Thu mới về,nằm vật ra mệt mỏi...Lan nhìn chị thấy thương qúa.Đột nhiên hai chị em nhìn nhau,không khóc mà cùng mỉm cười...Đêm lạnh...Vẳng tiếng đàn...Miên man ngõ vắng...
Hôm nay Hùng về quê,Lam bỏ con gà ra phơi một mình.Mấy hôm trời lạnh,hôm nay hửng nắng,con gà vỗ cánh gáy liên tục.Lam vừa về phòng thì chị Thu lò dò đi sang.
- Em ơi,cất dùm con gà được không?Chiều chị đi làm,muốn nghỉ một chút,nó gáy ghê quá.
- Dạ...vâng...
Lam hơi lúng túng,xỏ dép đi sau chị.Thu vào phòng,khép cửa...Lam bê con gà đi lững thững ra ngõ "Đành ra mãi tận sân bóng vậy".
Cuộc sống tập thể là thế,Lam cũng đi trọ nhiều nên hiểu,nhường nhịn và cảm thông là hai thứ cần có khi sống tập thể...Giữa chiều,Lam về,Hùng đã lù lù đứng đó.
- Sao về cái lên ngay thế?Quê gần cũng sướng nhỉ?
- Lấy được đạn rồi thì lướt,lên chăm gà,lấy cớ thi mà.Vài hôm nữa nghỉ về tha hồ ngắm quê.À...Có con Mái trông mượt phết mới dọn đến đấy.
- Phòng chỗ nào?
- Kia...
Hùng thò ra chỉ,Lam nhìn theo...Một cô bé đi ra,trông ăn mặc khá điệu.Nhìn dáo dác quanh quanh rồi cất giọng chả ngọt tý nào
                                                                Nguồn truyen68.net

Written by

We are Creative Blogger Theme Wavers which provides user friendly, effective and easy to use themes. Each support has free and providing HD support screen casting.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

© 2013 truyện ngắn hay - truyện ngắn hay nhất - truyện ngắn hay về tình yêu - những truyện ngắn hay. All rights resevered. Designed by Templateism

Back To Top